Không chỉ là ... mướp

Thứ Sáu, 27/04/2012 01:57

2,379 xem

0 Bình luận

(0)

1026

Mướp thì có ai còn lạ gì đâu. Nói đến mướp là hình dung ngay thứ trái dài thộn, thả giàn lủng là lủng lẳng, khi non thì để làm món ăn mùa hè cho mát, còn khi già thì hạt để làm giống, xơ dùng rửa bát, kỳ lưng hay làm thuốc đông y trị bệnh tế nhị.

Mướp thì có ai còn lạ gì đâu. Nói đến mướp là hình dung ngay thứ trái dài thộn, thả giàn lủng là lủng lẳng, khi non thì để làm món ăn mùa hè cho mát, còn khi già thì hạt để làm giống, xơ dùng rửa bát, kỳ lưng hay làm thuốc đông y trị bệnh tế nhị. Tất nhiên cũng có cả những giống “mướp” khác nhưng không đem ra làm món ăn cũng không làm thuốc hay làm vật dụng rửa ráy, kỳ cọ được nên những nhà nào “thâm canh” được giống “mướp” này rất ít khi muốn hé ra cho ai biết.

Rau trái Okinawa

Ở bên nhà mình, mướp là thứ rau trái nhiều nhà tự tăng gia được, vừa lấy giàn cây bóng mát vừa lấy trái ăn. Trái ra nhiều còn đem chia cho bà con chòm xóm mỗi nhà vài trái ăn lấy thảo. Những nhà không trồng thì ra chợ mua cũng rất rẻ và khi mua hẳn ai cũng muốn lựa những trái mướp hương thon nhỏ mà thơm ngọt chứ được mẹ sai đi chợ mà chọn trái mướp ta to đùng mang về thế nào mẹ cũng thở than con gái mẹ phải đào tạo lại rồi con ơi.

 Rau Okinawa

Mình nhớ hồi còn ở nhà, mướp không phải là món ăn quá ưa thích với mình, nghĩa là thỉnh thoảng ăn cũng được, không ăn cũng không sao, chưa bao giờ cảm thấy có nhu cầu phải ăn - phải ăn như những món ghiền khác. Thế mà từ khi sang đây, cứ mỗi khi vào hè trời bắt đầu nóng lên, nhìn thấy bó rau đay mồng tơi là lại ước có trái mướp nấu tô canh cùng. Nhưng tình cảnh éo le là ở đây rất khó kiếm mướp, không hẳn là không có nhưng rất hiếm, thi thoảng lắm mới thấy bày bán vài trái nhập từ đảo Okinawa hoặc mấy đảo phía Nam nước Nhật, tầm trên dưới 400 yên/trái be bé (khoảng hơn 4 đôla), mình nhặt mua vội cứ như là thứ rau trái quý vậy.

Okinawa là một vùng đảo phía nam ở tận cùng nước Nhật, nơi khí hậu trong lành với biển xanh mây trắng, có những cụ già sống thọ nhất thế giới và cũng là nơi có rất nhiều loại rau trái khá giống với Việt Nam. Từ những thứ cây nhiệt đới như chuối tây, dứa chín, đu đủ, thanh long, xoài, chanh leo, mía… tới các loại rau trái như mướp thường, mướp đắng (khổ qua), đu đủ xanh, cải xanh giống loại cải mơ ta, ngải cứu, rau dền, rau muống… Từ Okinawa về Tokyo phải mất hơn 2 tiếng máy bay nên đặt mua rau trái từ đấy tuy tươi ngon và được đóng gói gửi bảo quản lạnh rất cẩn thận song đúng là “tiền rọ nặng hơn tiền mèo”, chả khác gì ở Hà Nội mà bày đặt mua rau tận Sài  Gòn. Đưng mà chờ tiệm nhập về bán thì dài cổ nên mình đành đặt mua thẳng từ Okinawa cho xong.

   Mướp Okinawa

Và thế là không chỉ mướp mà hơn thế nữa, mình đặt luôn vài loại rau trái để họ gửi một thùng to cho tiện. Mùa này đang có cả cải xanh, ngải cứu non mỡ màng… là mấy thứ rau mình rất thích nhưng chưa hề thấy bán ở nơi mình sống bao giờ. Nhà gần sát biển, lại trên lưng chừng trời gió lùa lồng lộng, không giàu kinh nghiệm trồng trọt như các chú bộ đội nhà giàn vùng đảo Trường Sa nên không làm được “nông dân ban công”.

Có thùng rau Okinawa thành ra cả tuần nay được sung sướng với mấy món ăn bình dị quen thuộc y như là đang ở Việt Nam vậy. Nào gỏi đu đủ xanh tôm thịt, đu đủ xanh Som Tam kiểu Lào/Thái, nào mướp xào giá với thịt bò, mướp nấu rau đay mồng tơi, rau dền nấu tôm khô… Người ở VN đọc tới đây hẳn thế nào cũng nhếch mép cười ruồi một phát vì toàn những món bình dân chứ cao lương mỹ vị gì mà khoe khoang. Ở đây ngược đời thế đấy, đồ hiệu cao cấp thì nhan nhản mua đâu cũng được, còn đồ quê mùa thì đâu phải lúc nào cũng có sẵn mà tìm.

Bạn Pẹt chưa kịp thưởng thức mấy thì đã phải lên đường đi công tác rồi, lại về đúng cái xứ sở mà nếu cho bạn ý ăn thêm các thứ rau này vào thì hẳn sẽ như là “chất củi trả về rừng” nên chỗ rau còn lại mình tự thưởng thức mà không cảm thấy áy náy cái sự “ăn một mình đau tức” tí nào.

Sưu tầm

Mướp…và hơn thế nữa

May 31, 2010 at 23:00 (5. Ăn)
Tags: , ,

Mướp thì có ai còn lạ gì đâu. Nói đến mướp là hình dung ngay thứ trái dài thộn, thả giàn lủng là lủng lẳng, khi non thì để làm món ăn mùa hè cho mát, còn khi già thì hạt để làm giống, xơ dùng rửa bát, kỳ lưng hay làm thuốc đông y trị bệnh tế nhị. Tất nhiên cũng có cả những giống “mướp” khác nhưng không đem ra làm món ăn cũng không làm thuốc hay làm vật dụng rửa ráy, kỳ cọ được nên những nhà nào “thâm canh” được giống “mướp” này rất ít khi muốn hé ra cho ai biết. Vì thế, giống “mướp” ý không bàn tới trong post này :D

Ở bên nhà mình, mướp là thứ rau trái nhiều nhà tự tăng gia được, vừa lấy giàn cây bóng mát vừa lấy trái ăn. Trái ra nhiều còn đem chia cho bà con chòm xóm mỗi nhà vài trái ăn lấy thảo. Những nhà không trồng thì ra chợ mua cũng rất rẻ và khi mua hẳn ai cũng muốn lựa những trái mướp hương thon nhỏ mà thơm ngọt chứ được mẹ sai đi chợ mà chọn trái mướp ta to đùng mang về thế nào mẹ cũng thở than con gái mẹ phải đào tạo lại rồi con ơi. Mình nhớ hồi còn ở nhà, mướp không phải là món ăn quá ưa thích với mình, nghĩa là thỉnh thoảng ăn cũng được, không ăn cũng không sao, chưa bao giờ cảm thấy có nhu cầu phải ăn-phải ăn như những món ghiền khác. Thế mà từ khi sang đây, cứ mỗi khi vào hè trời bắt đầu nóng lên, nhìn thấy bó rau đay mồng tơi là lại ước có trái mướp nấu tô canh cùng. Nhưng tình cảnh éo le là ở đây rất khó kiếm mướp, không hẳn là không có nhưng rất hiếm, thi thoảng lắm mới thấy bày bán vài trái nhập từ đảo Okinawa hoặc mấy đảo phía Nam nước Nhật, tầm trên dưới 400 yên/trái be bé (khoảng hơn $4), mình nhặt mua vội cứ như là thứ rau trái quý vậy.

Okinawa là một vùng đảo phía nam ở tận cùng nước Nhật, nơi khí hậu trong lành với biển xanh mây trắng, có những cụ già sống thọ nhất thế giới và cũng là nơi có rất nhiều loại rau trái khá giống với VN. Từ những thứ cây nhiệt đới như chuối tây, dứa chín, đu đủ, thanh long, xoài, chanh leo, mía… tới các loại rau trái như mướp thường, mướp đắng (khổ qua), đu đủ xanh, cải xanh giống loại cải mơ ta, ngải cứu, rau dền, rau muống v.v… Từ Okinawa về Tokyo phải mất hơn 2 tiếng máy bay nên đặt mua rau trái từ đấy tuy tươi ngon và được đóng gói gửi bảo quản lạnh rất cẩn thận song đúng là “tiền rọ nặng hơn tiền mèo”, chả khác gì ở Hanoi mà bày đặt mua rau tận Saigon. Dưng mà chờ tiệm nhập về bán thì dài cổ nên mình đành đặt mua thẳng từ Okinawa cho xong.

Rau trái Okinawa Rau Okinawa Đu đủ xanh Okinawa Mướp Okinawa

Và thế là không chỉ mướp mà hơn thế nữa, mình đặt luôn vài loại rau trái để họ gửi một thùng to cho tiện. Mùa này đang có cả cải xanh, ngải cứu non mỡ màng… là mấy thứ rau mình rất thích nhưng chưa hề thấy bán ở nơi mình sống bao giờ. Nhà gần sát biển, lại trên lưng chừng trời gió lùa lồng lộng, không giàu kinh nghiệm trồng trọt như các chú bộ đội nhà giàn vùng đảo Trường Sa nên không làm được “nông dân ban công”.

Có thùng rau Okinawa thành ra cả tuần nay được sung sướng với mấy món ăn bình dị quen thuộc y như là đang ở VN vậy. Nào gỏi đu đủ xanh tôm thịt, đu đủ xanh Som Tam kiểu Lào/Thái, nào mướp xào giá với thịt bò, mướp nấu rau đay mồng tơi, rau dền nấu tôm khô… Người ở VN đọc tới đây hẳn thế nào cũng nhếch mép cười ruồi một phát vì toàn những món bình dân chứ cao lương mỹ vị gì mà khoe khoang. Ở đây ngược đời thế đấy, đồ hiệu cao cấp thì nhan nhản mua đâu cũng được, còn đồ quê mùa thì đâu phải lúc nào cũng có sẵn mà tìm :D

Bạn Pẹt chưa kịp thưởng thức mấy thì đã phải lên đường đi công tác rồi, lại về đúng cái xứ sở mà nếu cho bạn ý ăn thêm các thứ rau này vào thì hẳn sẽ như là “chất củi trả về rừng” nên chỗ rau còn lại mình tự thưởng thức mà không cảm thấy áy náy cái sự “ăn một mình đau tức” tí nào hehe…

Danh mục bài viết Món ngon Việt Nam

Đang tải dữ liệu loading