Bánh đúc mộc mạc

Thứ Năm, 11/07/2013 08:11

1,505 xem

0 Bình luận

(0)

1422

Bánh đúc là món quà quê mộc mạc, dân dã nhưng rất ngon mà tuổi thơ tôi chờ đợi nhất mỗi khi mùa gặt đến. Mỗi năm chỉ có hai mùa, mỗi mùa cũng chỉ có một tuần được tha hồ ăn bánh đúc.

Buổi tối trước ngày cắt lúa các bà nội trợ chọn loại gạo thơm ngon nhất, vo kỹ cho đến khi nước vo gạo trong veo mới thôi. Nếu vo không kỹ, bánh sẽ không thơm, không ngon và nhanh bị hỏng. Ngâm gạo với nước vôi trong một đêm cho hạt gạo nở mềm, sáng hôm sau mới xay gạo thành bột mịn.

Bột gạo được lấy trùng (thêm nước) thật khéo. Đây là công việc đòi hỏi sự tinh tế mà chỉ có những người nội trợ giàu kinh nghiệm mới làm được. Lượng nước phải vừa đủ để bánh đạt được độ mềm mại, thơm ngon nhất.

Cho bột vào nồi có tráng một lớp dầu phộng chống dính, nấu lửa vừa phải và khuấy đều tay để bột không bị vón, không dính nồi và không bị cháy. Nhà nào khá giả thì cho thêm một ít đậu phộng đã được luộc chín vào nấu cùng. Bột chín sẽ đặc sệt lại, trắng trong, mượt mà, thoang thoảng hương thơm.



Lúc này, đổ bột vào những chiếc mẹt tre, bên trong có lót tấm lá chuối thoa lớp dầu ăn, với dộ dày 4 đến 5cm. Bột nguội kết thành một khối, gọi là bánh đúc. Ăn bánh đúc phải có mỡ hành mới ngon. Một cái chảo được bắc lên bếp, chảo nóng, đổ dầu phộng vào, chờ cho dầu chín thêm hành băm, hành lá cắt nhỏ vào đảo đều. Chảo mỡ hành tỏa hương thơm phức lan từ chái bếp lên nhà trên, ra tận ngõ, theo gió bay xa, làm xao xuyến bao tâm hồn ăn uống của những đứa trẻ quê nghèo ngày ấy.

Vào mùa gặt, mỗi khi làm bánh đúc, các bà nội trợ quê tôi luôn hào phóng làm thật nhiều, không chỉ đủ cho thợ gặt ăn mà còn để trẻ con trong nhà no bụng cả ngày và cả phần để biếu nhà hàng xóm. Vì thế, trong suốt mùa gặt, bọn trẻ chúng tôi ngày nào cũng được ăn bánh đúc, dù hôm ấy nhà mình không cắt lúa.

Khi ăn, bánh đúc được cắt thành từng miếng nhỏ, cho vào đĩa, rưới mỡ hành lên trên, chấm mắm nêm pha thật khéo từ mắm cái cá cơm. Vị thơm, cái mềm mại, mượt mà của bánh quyện lẫn vị béo, thơm của mỡ hành, đậm đà, nồng đượm của mắm nêm, bình dị, dân dã mà ngon đến vô cùng.

Từ ngày xa quê, tôi không còn được thưởng thức món ngon thắm đượm tình quê giữa ngập tràn hương lúa nhưng hình ảnh những mẹt bánh đúc trắng trong, thoảng hương đồng đất dịu dàng thì vẫn còn mãi trong những giấc mơ tôi.

Theo phunuonline

Danh mục bài viết Văn hóa ẩm thực

Đang tải dữ liệu loading