Nhớ quán súp cua của mẹ

Thứ Ba, 02/11/2010 08:00

1,680 xem

0 Bình luận

(0)

2804

Gọi là quán cho sang, chứ quán chỉ có mấy bộ bàn ghế bằng tre kê tạm trước hiên nhà. Thời gian đầu vắng khách, súp cua nấu ra bán không hết, mẹ lo lắng lắm, còn mấy chị em tôi thì ...mừng vì được dịp tranh nhau húp xì xụp, thay cơm… Súp cua ngày đầu chỉ có chút trứng gà, một ít cua vụn, ít bột năng, thêm vài cọng ngò tươi và tiêu mà ngon ngọt mát lòng. Có lẽ đó là vị ngọt của tình thương, sự khó nhọc của mẹ trong đó nên lũ trẻ chúng tôi ăn ngon lành đến thế.

Quán mở ra ngay tại nhà nên khách là những người quen trong xóm. Mỗi khi có dịp, họ dừng chân vừa để thăm hỏi sức khỏe, vừa mua giúp mẹ… Mẹ hay hỏi ý kiến của khách  để món súp mỗi ngày một cải tiến. Dần dần món súp của mẹ trở nên ngon lạ, khác với những loại súp cua thông thường mà tôi vẫn thấy người ta bán ngoài chợ hay trên phố… Nước súp mẹ ninh bằng xương ống, thêm vào đó là nấm rơm xào thơm, cà rốt xắt hạt lựu cho tươi mắt, điểm tô những sợi thịt cua trắng mềm, sợi trứng vàng ươm…Để chén súp hấp dẫn hơn,  mẹ cho thêm trứng cút, vài giọt dầu mè, ớt sa tế, rau thơm các loại. Khi ăn quậy đều lên, màu sắc trong chén súp sánh vàng...trông thật hấp dẫn. Nước súp ngọt lành, thịt cua mềm, thơm mùi tiêu, sa tế cay nồng…khiến nhiều người khi đã ăn súp của mẹ rồi đều ghiền.

Tuổi thơ chúng tôi đã êm đềm lớn lên theo hương vị ngọt ngào nơi quán súp cua của mẹ. Không biết tự lúc nào, tên gọi “Bà Dự súp cua” đã trở nên quen thuộc và thân thương trong xóm tôi, với lũ trẻ con trên đường tới lớp... 

Chúng tôi bây giờ đã lớn, đi học đi làm nhiều nơi nhưng mỗi khi có dịp về nhà lại năn nỉ mẹ nấu một nồi súp thật to để thưởng thức món ăn ngày thơ, nhớ lại những kỉ niệm ngọt ngào nơi miền quê nghèo khó ngày nào…

Phương Thảo

Danh mục bài viết

Đang tải dữ liệu loading