Nét đẹp trong bữa cơm gia đình nguời Việt

Thứ Bảy, 29/01/2011 03:10

4,148 xem

0 Bình luận

(0)

4815

Đã bao giờ trong mỗi chúng ta tự hỏi: Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc ở đâu? Hạnh phúc giản dị lắm, là khi được quây quần bên người thân yêu trong bữa cơm chiều, đó là đáp án ý nghĩa và sâu sắc về hạnh phúc. 

alt
Nguồn ảnh: afamily.vn

Bữa cơm gia đình là linh hồn của sự đoàn tụ yêu thương, nuôi dưỡng tâm hồn con người, tạo nên tình cảm thắm thiết giữa các thế hệ trong gia đình, đó cũng là lúc hai từ “sum họp” trọn vẹn ý nghĩa nhất.

Con chim cũng có tổ và chúng luôn tìm về tổ ấm của mình sau một ngày dài bay xa kiếm mồi. Ngước nhìn lên bầu trời nhìn từng đàn chim vội vã nối nhau bay về tìm tổ ấm mà gợi lên cho ta những cảm động về nhân sinh. Cho dù cả gia đình đi ăn ở một nhà hàng hay quán ăn nào, dù đó là nơi lộng lẫy, hiện đại thì sự sum họp cũng chỉ có ý nghĩa tương đối, vì không nơi đâu có thể thay thế không gian đầm ấm của gia đình.

Bữa cơm chiều là nơi diễn ra nhịp sống êm ả nhất, nó giống như những nốt nhạc dịu êm, dẫn dắt ta vào một thế giới bình yên, thư thái. Những câu chuyện cuộc sống được chia sẻ, những mâu thuẫn hay buồn phiền cũng được cởi nút trong niềm chân thành. Mọi thành viên trong gia đình xích lại gần nhau, làm cho bếp lửa nồng hơn, giúp người giữ lửa cho mái ấm gia đình được thể hiện mình vẹn toàn hơn trong cái đẹp hồn hậu, thủy chung của người phụ nữ Việt Nam. Ở đó, trách nhiệm tề gia nội trợ của người phụ nữ thật nặng nề nhưng cũng rất cao cả, qua những món ăn giản dị, cầu kỳ, qua ý tứ thấu hiểu khẩu vị đặc trưng của từng thành viên trong gia đình.

Bữa cơm chiều là nơi chia sẻ những món ăn ngon, tình yêu thương thơm thảo như đượm hơn và được nhân dần lên. Mọi thành viên quây quần bên mâm cơm gia đình, dưới ánh điện vốn từ lâu đã trở thành biểu tượng đẹp của nếp nhà Việt Nam. Những ồn ào của cuộc sống như lui vào hậu trường để nhường chỗ cho sự vui vẻ, tiếng cười, sự yêu thương và hạnh phúc dâng đầy.

alt
Nguồn ảnh: phuongnam885.wordpress.com

Sơn hào hải vị của cuộc sống hiện đại cũng không làm vơi đi nỗi nhớ về bữa cơm chiều bình dị, để hạnh phúc được đong đầy và trải dài hơn. Nồi cá rô đồng béo vàng, đĩa tôm đồng ngọt lịm, bát canh cua mát rượi…và có lẽ chính bữa cơm chiều mới hội tụ đầy đủ sự ngọt ngào, thiêng thiêng ấy. Mâm cơm có thể không cần thịt cá, nhưng rau thì không thể thiếu, bởi nó là món ăn gần gũi lâu đời, gắn bó với cái nghèo của con người. Bát canh ngon cũng thể hiện lòng hiếu thảo của con cháu dành cho ông bà, cha mẹ. Đơn sơ thế thôi nhưng mát lòng, mát dạ.

“Trời mưa cho ướt lá dừa
Cho tươi liếp cải cho vừa lòng em
Cho em hái đọt rau dền
Nấu tô canh nấm dâng lên mẹ già”.

Biết bao người xa quê nhớ da diết bữa cơm chiều. Chiều về là lúc người ta khát khao sự đoàn tụ, xum vầy, và nỗi nhớ nhà cũng trỗi dậy mãnh liệt hơn bao giờ hết. Trong ánh lửa bập bùng, bên bếp than hồng tí tách, khói lam chiều tỏa lan từ mái rạ thân thương…cũng đủ khiến cho nỗi nhớ quê cồn cào. Miếng cà dầm tương, bát canh rau muống xanh non, nhớ đến xốn xang miếng cơm nắm với muối vừng. Nhớ…và thổn thức đến khao khát cháy lòng. Đó không phải là thứ ẩm thực cao sang nhưng lại chứa đựng tấm chân tình, là mảnh hồn thiêng liêng trong mỗi con người.

Danh mục bài viết Du lịch ẩm thực

Đang tải dữ liệu loading