Hoài niệm ve sầu

Thứ Hai, 16/11/2009 05:00

905 xem

0 Bình luận

(0)

4640

Ngày tôi lên chín, lên mười, ban đêm trẻ con rủ nhau thắp đèn đi bắt ve ve. Con ve ve ở đây là ấu trùng của con ve kim chưa lột vỏ, vừa ở dưới đất chui lên, còn lớp ngoài màu vàng óng. Mưa giông thấm đất vừa đủ mềm là mùa ve ve bắt đầu sung mãn. Cầm đèn pin đi dọc theo các rãnh tre, rãnh vườn là bắt không kịp thở vì ve ve sinh sôi vô số... Chúng tôi chỉ chọn những con chưa kịp lột mà bắt, vì loại này ăn ngon hơn loại vừa chui ra khỏi xác.

Người ta chỉ ăn thịt ve cái, bằng cách đem nướng, chiên hoặc hấp sau khi đã bỏ vỏ ngoài, vặt râu và chân rồi đem rửa thật sạch. Phải rửa thật kỹ cho hết mùi hăng hắc. Tôi còn nhớ, để chữa chứng động kinh cho đứa em gái tôi, mẹ tỉ mẩn ngồi đến nửa đêm bằm thịt ve như thể người ta bằm chả cá. Thịt ve cũng có thể đem xay nhuyễn rồi trộn với ớt, nghệ, hành, tỏi và thêm vào vài giọt chanh để ăn với bánh mì... Mẹ tôi vốn là con gái rượu của một lương y có tiếng trong cung đình Huế nên giỏi nghề thuốc, bà bảo thịt ve cần phải cho thêm nghệ thì mới công hiệu.

Chao ơi! Khi chảo mỡ phi hành tỏi thơm phưng phức, mẹ đổ ve ve vào xào qua xào lại, nghe mùi thật "bắt". Mẹ luôn tay đảo qua đảo lại, khi màu ve chuyển sang vàng rộm, bấy giờ mẹ mới xúc ve chín ra đĩa. Rồi bà tự tay cuốn với bánh tráng, dưa leo, rau sống, khi ăn chấm với nước mắm chanh ớt. Món ve ve lăn bột chiên giòn thơm như thịt tôm rằn, bùi và béo như lạc rang. Làm món ve ve rang (hoặc nướng vỉ) thì bỏ vào chảo muối ớt lăn qua lăn lại cho tới khi ve chín đỏ mầu gấc. Món này ăn kèm với dưa leo, cà chua chín chấm với muối tiêu... Hôm nào bắt được nhiều ve ve, mẹ tôi còn làm món ve kho mặn để ăn dần với cháo nếp buổi sáng.

Bây giờ những cậu bé, cô bé trạc tuổi tôi ngày xưa thế nào nhỉ? Có biết món ve sầu?

Đoàn Hào Vũ

Danh mục bài viết

Đang tải dữ liệu loading