Cháo lưỡi

Thứ Tư, 09/01/2013 08:44

11,569 xem

0 Bình luận

(0)

4039

Quang Anh 7 tuổi rất thông minh, lém lỉnh. Có thắc mắc gì là cậu hỏi đến cùng bao giờ có câu trả lời thỏa đáng thì mới thôi.

Cậu Cường nói chuyện điện thoại với bạn thân: Thế nào, hôm qua đi chơi với nàng vui chứ? Chắc không quên món cháo lưỡi nhỉ!...

Buôn đi buôn lại một hồi, cúp máy thì đã thấy thằng cháu yêu “mắt chữ o mồm chữ a” dòm cậu chằm chặp.

Quang Anh: Cậu ơi, mẹ toàn nấu cháo xương, cháo chim, cháo cá cho cháu ăn thôi, chưa bao giờ mẹ nấu cháo lưỡi cả. Thế cháo lưỡi có ngon không hả cậu?

Không biết nên trả lời cháu thế nào, cậu đành qua quýt: À, ừm ngon… cũng ngon.

Đúng lúc đó mẹ bưng tô cháo chim bồ câu từ dưới bếp lên:

Mẹ: Con ăn đi cho nóng, ngon lắm!

Quang Anh (nhăn mặt): Mẹ lúc nào cũng… chim chim, con chán lắm rồi, con không ăn đâu.

Mẹ: Thế con ăn gì?

Quang Anh: Mẹ nấu cháo lưỡi cho con!

Mẹ (giật nảy mình song nhanh trí) đáp: Thì đằng nào cũng là cháo. Đây là cháo… lưỡi này… lưỡi chim…

Chưa để mẹ nói hết câu:

Quang Anh giẫy lên: Mẹ nói dối. Lúc nãy mẹ mới bảo cháo chim mà.

Mẹ: À ừ, hôm nay con ăn tạm cháo chim bồ câu mai mẹ sẽ nấu cháo lưỡi cho Quang Anh ăn nhé!

Biết không thể nói dối cậu con thông minh, ngày hôm sau mẹ đi chợ chọn mua 1 cái lưỡi lợn còn hồng hào tươi ngon, chỉ con thấy rồi mới đem nấu.

Con ăn vừa căng bụng thì bố điện thoại về.

Quang Anh (khoe): Bố ơi, con vừa ăn cháo lưỡi, ngon, ngọt lắm!

Bố (cười): Con chuyển máy cho mẹ nhé!

Mẹ phải mất 30 phút sau đó trốn con giải thích cho bố hiểu ngọn nguồn cơ sự.

Quang Anh

Danh mục bài viết Ẩm thực trong mắt trẻ thơ

Đang tải dữ liệu loading