Em xin lỗi anh!

Thứ Năm, 31/01/2013 03:07

1,299 xem

0 Bình luận

(0)

1956

Quang Anh hơn Minh Tâm gần 5 tuổi nhưng vẫn chưa biết nhường em, còn Minh Tâm cũng ương bướng hay chọc giận anh, thành ra mẹ luôn là người “cầm cân nảy mực” mỗi khi 2 con bất hoà.

Ví dụ như chuyện ngồi ăn cơm lúc nào Minh Tâm cũng tranh gần chỗ mẹ. Hôm qua Quang Anh lại xí phần ngồi vào chỗ mọi khi em hay ngồi, thế là chẳng nói chẳng rằng, nhân lúc anh đứng lên so đũa giúp mẹ, Minh Tâm chạy lại lôi cái ghế ra xa, Quang Anh vẫn vô tình ngồi xuống... và phịch luôn xuống đất đau phát khóc. 

Quang Anh: Hu hu mẹ ơi, em Minh Tâm lấy ghế làm con ngã, đau lắm! 

Mẹ từ dưới bếp chạy lên: Từ lần sau Minh Tâm không được làm thế nghe chưa? Bây giờ con xin lỗi anh đi. 

Thấy mẹ quát lớn, Minh Tâm biết sợ, vội nói lớn: Em xin lỗi anh. 

Mẹ: Từ nay 2 anh em phải yêu thương nhau nghe chưa, anh người lớn rồi phải biết nhường em, còn em không được chọc giận anh nhé!

Cả Quang Anh và Minh Tâm vâng vâng dạ dạ.

Mẹ mua cho 2 anh em bịch bim bim chia cho mỗi con 1 gói rồi gác lên nóc tủ. Bim bim là món ghiền của Minh Tâm nên loáng cái em đã xơi xong, muốn ăn nữa nhưng mẹ cất nơi cao quá Minh Tâm không với tới được, trong khi đó anh còn nguyên một gói. 

Minh Tâm tiến lại gần anh: Em xin lỗi anh! Em xin lỗi anh! 

Quang Anh: Em có làm gì sai đâu mà phải xin lỗi anh cơ chứ!

Vừa lúc đó mẹ nấu ăn ở dưới bếp lên, Minh Tâm vội mách mẹ.

Minh Tâm: Mẹ ơi, con đã xin lỗi anh rồi mà anh chẳng nhường con bim bim.

Mẹ cười rồi giải thích cho con hiểu, còn Quang Anh tự nhiên ra dáng làm anh hẳn.

Quang Anh: Ừ thôi được rồi em ngoan là anh vui rồi, anh cho em gói bim bim này!

Minh Tâm: Em cảm ơn anh!

Minh Tâm


Danh mục bài viết Ẩm thực trong mắt trẻ thơ

Đang tải dữ liệu loading